Chương 82: Tình Yêu Vô Hạn
Thực ra linh hồn vốn vô tính. Giới tính được quy định chỉ khi đăng nhập hay đăng xuất vào cõi vật lý hồng trần. Bởi vì từ thủa hồng hoang vạn vật đã mang trong mình hai khí âm dương. Khí âm thịnh thì giới tính là cái, khí dương thịnh thì giới tính là đực. Bông hoa đực hay bông hoa cái cũng được tạo hóa phân định rạch ròi nhằm mục đích thụ phấn cho nhau.
Kỳ lạ làm sao, chỉ một hạt của một cây bất kỳ, sẽ cho ra hàng ngàn hàng vạn hạt, rồi cứ thế nhân lên mãi mãi... Mỗi hạt lại là một hạt giống cho mai hậu. Hào phóng thay là Tình Yêu Vô Hạn. Trong thiên nhiên điều gì cũng thật hào phóng. Cây hào phóng ra lá, ra hoa, ra hạt. Muôn loài sống nhờ đó. Động vật có vú thì hào phóng cho sữa. Nguồn sữa mẹ tuôn chảy bao đời cứ thế nuôi lớn bao sinh linh. Tự nhiên luôn hào phóng tưởng như đến nỗi dư thừa.
Sữa - ở cây chính là nhựa sống - ở đất chính là mạch nước ngầm. Ma đạo biết điều này và đã không ngừng triển khai kế hoạch hủy hoại của chúng bằng nhiều cách. Khi sự cân bằng trong thiên nhiên bị phá vỡ, mạch nước nghẹt ngòi, nhựa sống nuôi dưỡng vạn vật và con người sẽ cạn kiệt. Dầu mỏ tưởng như là vô hạn, khai thác hàng trăm năm vẫn chưa hết? Ấy là vì người ta chưa biết rằng dầu khí chính là máu của mẹ đất. Hút mạch máu mãi, đến một lúc nhất định thì sẽ ra sao? Những cơn địa trấn, những đại hồng thủy, những gì là thảm họa cho muôn loài? Điều gì xảy ra trong quá khứ cũng sẽ lặp lại trong tương lai, nhưng quá khứ thì quá xa xưa nên người ta không nhớ tới, còn tương lai quá xa xôi nên ít kẻ quan phòng. Chỉ có Đấng Thiên Cổ là quan phòng mọi sự.
Từ thời vô thủy cho đến bây giờ, con người đã mang hàng vạn thân hình trong những lần hiện thành nhục thân trong quá khứ, chỉ có thể so sánh với tổng số những hạt cát trong Vũ trụ. Tuy nhiên, con người hiếm khi sử dụng những thân tướng này cho mục đích nào xứng đáng, thường chỉ lãng phí bằng cách làm những việc như động vật vẫn làm, lặp đi lặp lại nhiều lần.
A Đường cũng như mọi sinh linh trên đời, vốn không có giới tính, vốn đã sinh ra với thân nam và nữ trong vô số thời kỳ và ở mọi bình diện,
và trong mỗi hiện thân phải có cha và mẹ, như vậy y đã tạo mối liên hệ cha mẹ một cách không thể tránh được với tất cả chúng sinh. Vì niềm tin quyết về mối quan hệ thân thuộc này của tất cả chúng sinh mà Tâm Bồ-đề và Đại Bi của hắn phát khởi.
Bồ-đề (Bud-dha) hay Phật Đà, là phiên âm từ tiếng Ấn Độ, nghĩa là Giác Ngộ. Có vị Phật nói: "Ta là Phật - người giác ngộ, chúng sinh (tất cả mọi sinh linh) cũng sẽ giác ngộ." Đơn giản thế thôi, nhưng đời sau tôn kính và sùng mộ quá đỗi nên biến Phật thành một địa vị độc tôn, rồi dịch ra thành: "Ta là Phật đã thành, chúng sinh là Phật sẽ thành." Nghĩ rằng Phật là một ai đó, một QUẢ VỊ kinh khủng khiếp, cao tột độ, khó với tới lắm. Mặc định là phải tu - phải học - phải hành vô lượng kiếp mới đạt được.
Quả thực là như vậy, không dễ mà "giác ngộ"- hiểu được sâu sắc chân lý hay một điều gì. Giác ngộ rồi thì để đó hay làm gì mới là vấn đề sau nữa. Giác ngộ rồi thì "giải thoát" khỏi mọi khổ đau hay chăng? Niết bàn tuyệt đối sung sướng vô hạn hay chăng? Có lẽ vậy ... chỉ những ai đã giác ngộ mới biết Giác Ngộ thực chất là gì. Cũng như, chỉ những ai đã Sống mới biết thực ra Sống là gì? Sống có vô hạn kiểu cách, cũng như vô số dạng thức mà...
Trong kiếp sống ấy, A Đường đã được làm mẹ. Hắn đăng nhập vào cuộc đời này bằng thân nữ, để hiểu hay giác ngộ về Tình Yêu Vô Hạn. Để hiểu những đam mê, đớn đau, hy sinh, nỗ lực nào đã sinh ra và dưỡng nuôi chính hắn cũng như tất thảy hồng trần. Kiểu mẫu và cách thức nào mà Thiên Cổ Đế tạo dựng trần gian? Cưu mang nào đi cùng năm tháng? Gắn bó nào mãi chẳng chia lìa?
Dịu dàng, kiên nhẫn, bao bọc thay là Tình Yêu Vô Hạn có trong mỗi bà mẹ sẵn sàng mọi lúc khi con khóc. Như dòng sữa xoa dịu mọi cơn khát luân hồi, như sự hiện diện làm an tâm giấc ngủ, như giác ngộ nào bình dị đến phi thường!
[ Tán thán Tứ Đại Trọng Ân Đất Nước Gió Lửa ]
Tứ Đại Đồng Ca
☆ Đất…
Đất đai đá ngọc… Sữa Ngà Nguồn Thiêng gieo chủng sinh!
Bao kiếp âm thầm lặng lẽ miên trường…
Tình thương chan chứa suốt thinh không!
Đức Ân Vô Tận Vô Cùng ai thấu tri?
Âm thầm vòng quay…
Không quãng hao gầy!
Hoán Luân Nhật Nguyệt đêm ngày mật miên yêu thế nhơn!
☆ Nước…
Có khi tĩnh lặng khi bồng bềnh khi tuôn láng linh!
Chuyên chở trong mình non nước hữu tình…
Phù sa mang đến khắp nơi nơi…
Lắng sâu tâm mạch suối nguồn yêu thương chí chơn!
Suối Nguồn Hồng Ân
Trong suốt vô ngần!
Chứa chan vô tận Cội Nguồn Tình Yêu nhất như!
☆ Gió…
Có khi thinh lặng khi nhàn ru khi bão giông…
Da diết tự mình tha thiết ân tình!
Người nơi nhơn thế có hay chăng?
Gió miên thinh vọng Chơn Nguồn Thiêng thẳm sâu!
Con Đường Tình Yêu
Không ít không nhiều.
Trước sau như một vỗ về yêu thương không giới ranh!
☆ Lửa…
Nấu nung tinh luyện hững hờ liu riu khi hãn hung!
Dung chứa tâm tình khi ấm khi nồng…
Vầng Dương lan tỏa khắp không gian!
Lửa mang năng lượng vĩnh hằng yêu thương chẳng nguôi!
Vô Thường Nhơn Gian
Thay thế Chơn Thường!
Hiểu ra…
Huynh Đệ Đại Đồng Càn Khôn không cách xa!
☼ Thể theo điệu lý Trăng Khu Dạ Khúc