Thursday, March 24, 2022

Sản Phẩm Cộng Đồng

 Chủ nghĩa cộng sản xưa nay vẫn mang tiếng xấu bởi sự thất bại trong viêc đưa mô hình xã hội sống lý tưởng vào thực tế. Điều gì khiến người ta sẵn sàng sẻ chia tất cả những thành quả lao động khó nhọc của bản thân cho những người khác, bất kể họ là ai? 

Trên thực tế, mô hình sống này có lẽ xuất phát từ thời kỳ nguyên thủy, khi người ta buộc phải hợp tác và chia sẻ công cụ để xây dựng một xã hội sơ khai từ những điều cơ bản. Sau quá trình phát triển lâu dài, con người ngày càng tích lũy gặt hái được nhiều sản phẩm và có sự phân chia khác nhau giữa người này với người kia trong một cộng đồng. Người làm nhiều, người làm ít, người chăm chỉ, người biếng lười, người lao động chân tay, người lao động trí óc, người giỏi quản lý, người thích tiêu dùng. Sự phân chia ngày càng đa dạng trên mọi lĩnh vực của đời sống. Điều này dẫn đến sự thay đổi trong cách mà con người suy nghĩ và hành động. Tư Bản (Tư Sản) được hình thành như một kết quả tự nhiên.

Tính Tư Hữu (sở hữu cá nhân) vốn là đặc trưng cơ bản để nhận dạng và quản lý bất kể điều gì theo cách tốt nhất. Đặc tính và tác dụng của cái tôi (ego) là vô cùng huyền nhiệm, nó vốn là những phân mảnh phong phú mà đồng dạng của Một Điều Vô Hạn, mà con người thường gọi là Thượng Đế - Ông Trời! Tính Tư Hữu mang lại trách nhiệm cũng như ràng buộc đối với những gì mà một cá nhân "tạm" sở hữu, trong một thế giới thường được coi là "cõi tạm" bởi những nhà thần học, nhà tu hành, giới đạo sĩ, giới tinh thần. Còn đối với thế giới tự nhiên, động vật cũng có tư hữu, điển hình là việc "phân chia lãnh thổ". Trong xã hội nhân loại, từng cá nhân (individual) đều có nhu cầu cơ bản là được tôn trọng sự "riêng tư" (privacy) bởi những lý do bất khả xâm phạm trong tín ngưỡng - niềm tin của riêng mình. Đặc tính "của - sở hữu cách" (possession) này không hề là điều bất thường, phi lý trong bất kỳ ai. Bởi chăng chính Thiên Chúa trong Cơ Đốc Giáo còn muốn con người chỉ yêu một mình Ngài? Không ai có thể hiểu một người bằng chính người đó. 

Khi Tư Bản trở nên quá độ, người ta hướng tới một điều tốt đẹp hơn, điều đã ẩn dấu từ lúc khởi đầu. Sự phân chia tầng lớp giàu nghèo, những bất công trong đời sống, những tham vọng tột cùng đã khiến con người đi ngày một xa khỏi đích đến Vĩnh Diệu, dẫu ai ai cũng cố gắng mơ ước, hướng tới điều mình cho là "tốt đẹp" hơn, chí ít là từ trong vô thức. Nhận ra được sự thật đó là một chuyện, làm sao để thay đổi là một câu hỏi khác. Kể từ khi học thuyết Cộng Sản (Communism) "ra đời", sự tranh cãi ngày một tăng giữa tầng lớp dân chúng cũng như tầng lớp lãnh đạo. Ở Mexico vào giữa thế kỷ 19, chính quyền đã thử nghiệm hình thức "Hợp Tác Xã" ở một địa phương nhỏ. Họ chia đều cho 20 hộ gia đình tự quản lý chăm sóc những mẫu đất để canh tác và chăn nuôi, đến cuối mỗi năm sản lượng thu được lại chia đều cho 20 hộ lớn nhỏ tùy theo nhu cầu. Vấn đề nảy sinh là, trong 20 hộ đó, có một hộ làm rất tốt. Người chủ ấy rất chăm chỉ và số sản phẩm tạo ra so với những hộ còn lại hơn gấp nhiều lần. Những hộ kia ban đầu rất vui vẻ, cũng tự nhủ năm sau gia đình mình sẽ cố gắng hơn để không thua kém. Nhưng mỗi năm sự việc vẫn lặp lại, người chủ hộ chăm chỉ thì ngày một phát triển, còn những hộ không chăm chỉ thì chẳng có hoa màu hay thu hoạch gì khả quan. Họ trở nên ganh ghét và tiêu cực, tìm cách nói xấu người kia, viện đủ lý do để gây sự chia rẽ lẫn nhau. Người chủ nọ rất buồn lòng và cố gắng tìm cách làm gương thay đổi. Anh làm rào chăn thả gia súc cho hàng xóm để lấy phân bón, làm ao thả cá lấy nước cho gia súc uống, đào giếng cho sinh hoạt chung của cả làng,... Làm rất nhiều việc tốt song vẫn không khắc phục được tình trạng "cha chung không ai khóc". Những hộ gia đình kia ngày càng ỷ lại và thường đùn đẩy mọi việc cho vài người có trách nhiệm nhất. Số còn lại chỉ giúp sức khi đến mùa thu hoạch. Anh chủ chăm chỉ đâm ra chán nản vô vọng. Anh nói với chính quyền rằng hình thức cộng sản này là không thể chấp nhận được, khi những người hàng xóm lười biếng ích kỷ chỉ sống dựa trên thành quả của người khác mà không đồng hành xây dựng. Chính quyền đưa ra nhiều luật mới và yêu cầu các hộ phải thay đổi. Luật được ban hành và các hình thức "phạt" cũng ra tăng, nhưng sự thực về bản chất không thay đổi. Người làm nhiều cũng như người làm ít, đều trở nên vô cùng ngao ngán. Người làm ít bất mãn vì việc bị phạt, và người làm nhiều mệt mỏi vì việc vô tâm của người kia. Đến một ngày, người chăm chỉ đi đến quyết định Thu Mua. Sau quá trình lao động nhiều năm gia đình anh đã để ra được kha khá tiền tiết kiệm, anh đi đến cơ quan quản lý và làm việc với lãnh đạo, xin mua lại những mẫu đất của các hộ kia. Đồng thời anh cũng thương lượng với các hộ hàng xóm, đưa cho họ số tiền hợp lý với từng hộ, để họ tùy ý lựa chọn dọn đi chỗ khác hay ở lại. Không lâu sau anh đã mua được cả một vùng rộng, và trở thành người chủ đất lớn. Những người ở lại làm thuê cho anh. Vì làm thuê nên họ có trách nhiệm hơn vì anh rất nghiêm khắc, nếu làm thiếu sản phẩm sẽ bị trừ lương. Câu chuyện khép lại đem theo toàn bộ mục đích ban đầu của chính quyền. 

Sự thất bại trong việc "Hợp Tác Xã" (Cộng Sản) nằm ở điểm mấu chốt là Ý Thức Con Người. Bởi con người có bản năng tập trung vào những điều được coi là Tư Hữu. Lợi ích cá nhân thường được đặt trước tất cả. Nếu điều gì đó không "thuộc về" bản thân mình thì tại sao người ta lại phải quá quan tâm, nỗ lực hết sức vì? Từ đó "Chủ Nghĩa Cộng Sản" trở thành một điều lý tưởng hóa viễn vông mà những người có quan tâm tới nó, mặc định là bất khả thi, chỉ tồn tại ở một thế giới tốt đẹp xa xôi nào đó. 

Rồi khi Cộng Sản rơi vào tay của những nhà cầm quyền độc tài, câu chuyện sẽ không hề đơn giản. Nhân chi sơ tính bổn thiện, nhưng khi lợi ích và quyền lực đến trước mắt, mấy ai có thể khước từ, mấy ai có thể làm tốt, thậm chí nhiều khi phải thốt lên rằng "Làm người tốt sao mà khó quá!" bởi hệ thống chính sự rắc rối và đan xen trùng trùng điệp điệp những yếu tố phụ thuộc, còn gọi là Nhân Duyên. 

Trong thời đương đại, chính phủ các quốc gia trên thế giới đang hợp tác hướng tới một TRẬT TỰ MỚI - Trật Tự Thế Giới Mới theo hình thức CỘNG SẢN. Trở lại câu chuyện và lời hỏi như trên, liệu rằng một thế giới tốt đẹp sẽ xuất hiện, khi người ta hoàn toàn vô kỷ? Liệu rằng chính quyền sẽ thực sự "làm tốt" điều mà họ hướng tới? Liệu những vấn đề được coi là phức tạp đan xen kia, sẽ đi đến một lời giải chính xác?


Thuyết âm mưu nói rằng:

Chính phủ một thế giới sẽ nắm quyền trong toàn bộ sinh hoạt đời sống của nhân loại.

Số nhân loại còn lại (sau khi đã chết rất nhiều) sẽ không sở hữu bất kỳ thứ gì. 

Tín ngưỡng của nhân loại mới sẽ là MỘT TÍN NGƯỠNG - KHÔNG TÔN GIÁO. (New Age). 

...

Những điều này, xét theo khía cạnh lý tưởng mà nói, thì quả thật là tốt đẹp. Nhưng có thực sự như thế không, khi những tiêu chuẩn đạo đức mới sẽ làm thay đổi hoàn toàn chuẩn mực xã hội cũ? Vô số những nguy cơ và thách thức, cơ hội và hoại diệt cứ như thế song hành. 

Nếu biết trước được tương lai, hay lần tìm về quá khứ, ta bỗng thấy Đời phải chăng là một cơn say bởi chất men Vô Thường, trong Lễ Hội Đời luôn luôn rạo rực, có thể nào dửng dưng vô tình ...

No comments:

Post a Comment