Thursday, November 19, 2020

Kỳ Thư Sử Lục

Không khí tôi thở, giọt nước tôi uống, miếng tôi ăn đều là Thiên Nhiên Cổ Đại ban tặng.

Sống trong thời hiện đại mà không ngừng ngưỡng vọng quy bái ngợi ca Cổ Đại Vĩ Đại, còn gọi là CA VỌNG CỔ.

Những bài ca, bao giờ con người tìm được âm vang cổ xưa đang không ngừng cất lên qua rung chuyển kỳ vĩ, đều đặn, nhẫn nại của sinh thần bất diệt? 

Kỳ Thư Sử Lục

Như vậy tôi xem, mọi sự dưới ánh mặt trời, mặt trăng và ngọn lửa, thế gian là mộng ảo trường tình. Chỉ có một điều chân thật thực hữu, là Mối Tình Chung của Đồng Đại Linh Hồn.

Trong tay Đấng Đại Hồn, tôi là con cá nhỏ bơi mãi để học lặng im. Là con chim kia bay hoài để tìm tự chủ. Là cây xanh lá để cho cuộc đời.

Như vậy tôi đã chứng kiến dòng chảy âm vang của sinh mệnh bất diệt đi qua tôi, không ngừng đi mãi đến vô cùng thương mến. Xoay vòng trong lặng im chất chứa, sóng âm đẩy đưa tất cả vào miền tạo lập đan xen, giăng mắc thật ảo!

Tôi những tưởng mình vô can, thì thôi vô sự. Nhưng chiến cuộc đẩy mình vào trầm trọng đau thương mất mát. Cái mất chẳng phải vô thường vật chất, mà là cội tâm hằng diệu trong huyền cõi âm thầm.

Như vậy tôi nghe, một thời khi bom đạn chưa từng rơi, trên Địa Đàng Trần Thế ...

Con Người sinh ra bởi "Lời" Yêu Thương Ấy.
Chính là Kham Nhẫn đã hóa thành Thân Xác Vi Trần.

Không một điều gì không là "Lần" Hóa Thân Thiêng Liêng Từ Tính, đánh động cổ đại đang yên nghỉ say sưa nơi Vĩnh Hằng Hơi Thở.

Và khúc xạ phát ra từ "Âm" Thanh Vô Cùng Tĩnh Lặng ấy, gọi Vầng Dương chuyển động, cuộc sống bắt đầu...


 


No comments:

Post a Comment