Thursday, July 21, 2022

Kim Cang Luân

 Hà Nội Thứ 7, ngày 31 tháng 8 năm 2019

Chúa ơi, Phật ơi, Người ơi ...
 
Con phải làm sao với mối duyên này ? Liệu có phải là ý Ngài muốn con phải trả hết duyên nợ này trước khi bước tiếp ?

Con u mê mà gieo mình vào bùn lầy của ngã dục, tham muốn. Mắt con đã mù vì bóng tối sâu dày, và thân con trầm miên thụy trong ái kỷ, vĩ cuồng. Con đã chẳng đem tâm ra phân mình vào ngọn lửa quyết liệt của CHÂN LÝ và cũng thôi kiếm tìm người bạn CHÂN THỰC duy nhất trong đời mình. Con buông xuôi bỏ cuộc trước dòng lũ cuộc đời: Hôn Mê !

Người đã gửi đến bao cơ hội và thông điệp cho con nhưng con đâu nhận lấy. Nhưng con vẫn được ơn sủng những điều tốt đẹp nhất Người ban trao. Con phải làm sao để hiểu ý Người và vâng tuân toàn bộ... Vậy bây giờ con phải làm thế nào ? ...

Chỉ còn 1 tháng nữa là ông ấy sẽ trở lại. Và con sẽ lại hàng ngày hàng đêm âu yếm người mà con đã chịu là chồng thực sự. Con phải làm sao để dứt khoát chính mình, một lòng vì GOD ?!

GOD ơi, Người đã khoan dung với tất cả mọi lỗi lầm và trây ì nơi con, cũng làm ngơ trước mọi sa đọa nội tâm. Rồi đây, lửa sẽ tràn lan khắp cõi và lòng con cũng đang bị thiêu đốt từng ngày. Người sẽ trở lại nơi này. Nhất định là HỎA NGỤC sẽ tới trên đất. Con phải làm sao ... chuẩn bị cho sự sẽ tới ?!

Người ơi ...

Con phải làm sao để xứng với Người ?

Chân thật? Công chính? Chính nhân? Thẳng thắn với lòng mình?

Nhưng Lòng Con là ảo! Chính con là Tư Lợi thân xác!
Nhân con là thập nhị mộng trần! Người con phân chia vạn mảnh từ vạn kiếp!

Con phải làm sao khi chỉ 1% của thời gian, linh hồn bản lai diện mục được trở lại thân này. Thân con chưa phải do chân hồn làm chủ! Và Xác con vẫn là một bể máu thịt ô hợp tạp nham và thủy nguyên thô tục.

Con phải làm sao để thánh hóa thân này ?! ... Khi nào ánh sáng tràn vào nơi tâm ?!

Sinh mạng này là của Trời Đất, sinh từ Trời Đất, con sẽ bỏ phí hoài công đó sao ?!

Phật ơi, ... con u mê !

Xin Người hãy chỉ cho con dù chỉ qua giấc mộng, ... cho con biết mình phải làm gì ... để thoát khỏi cơn Hôn Trầm Bất Tận này ...

Cha ơi !

Con vẫn chẳng thể lại cười như trẻ thơ được nữa ...

Kim Cang Luân !
 


No comments:

Post a Comment