Wednesday, May 17, 2023

Tình Yêu và Tình Bạn

Tình Yêu và Tình Bạn

Bất cứ khi nào, ở đâu, bất cứ giới tính ra sao. Hễ có hai kẻ hiểu nhau và có thể "communicate" - trao đổi hay chia sẻ ý nghĩ, cảm xúc, nguyện vọng, ... thì được gọi là Tình Bạn.

Tình Yêu là sự cam kết trọn đời đồng hành, hỗ trợ, giúp đỡ lẫn nhau giữa những người bạn (đồng giới hoặc khác giới). Khi hai người bạn có sự hòa hợp trong tính cách và quan điểm, thái độ, mục tiêu, lý tưởng ... thì có thể trở thành bạn cả đời chứ không phải bạn nhất thời.

Tích xưa có những tình bạn khăng khít thân thiết vô cùng. Ví dụ như Đức Thích Ca và Thị giả A Nan, Thầy Khổng Tử và Trò Nhan Hồi, Người đàn Bá Nha và người nghe Tử Kỳ... Những tình bạn này tuyệt nhiên trong sáng không hề có dục vọng bất kỳ. Những tấm gương như thế chẳng thể gọi là đồng tính luyến ái được.

Tình bạn vốn vô biên không phân biệt giới tính. Tuy nhiên khi hai người bạn có sự khác biệt giới tính thì lẽ dĩ nhiên - tất yếu và cũng là cần thiết phải nảy sinh nhiều phân biệt, giới hạn. Đặc biệt là giới hạn về Dục Tính. Vậy nên mới có câu "nam nữ thụ thụ bất thân" để tránh sự hiểu lầm, và những tai nạn giao lưu không mong muốn. Nam nữ thời xưa không được thân quá. Một khi thân quá thì ranh giới giữa tình bạn và tình gì khác là rất mong manh. Nam nữ một khi thân quá, yêu quá, tiến tới giới hạn Dục rồi, thì chỉ có thể hoặc là thành vợ thành chồng, hoặc là thành hối thành hận, nhớ nhung âu sầu, đôi bên bất cập.

Trong truyện Thần Điêu Đại Hiệp của Kim Dung: Tiểu Long Nữ và Dương Quá từ tình thầy trò, tình bạn, lâu dần chuyển thành tình yêu. Kết truyện/phim, cả hai cùng bay dưới trăng ... lấy nước mắt của không biết bao nhiêu khán giả.

Nhưng đời thực, khi ai đó chợt nhận ra một sự tuần hoàn là: Một ngày chỉ có quanh đi quẩn lại mỗi chuyện ăn với uống, ỉa với đái. Làm việc để kiếm sống và làm tình để sinh con, nuôi con lớn lại gả vợ lấy chồng cho con, rồi chết. Hết một đời như vậy là xong bổn phận và nghĩa vụ làm người?!

Chó mèo rồi lại đùa cợt, vớ vẩn rồi lại linh tinh. Viển vông rồi lại viễn mộng. Phiêu lưu rồi lại du hý. Ảo tưởng rồi lại lâng lâng với ba cái chuyện vặt vãnh hay quan trọng - tình yêu tình báo... Cứ vậy rồi cũng hết một đời hao cơm tốn gạo. Rốt cục chẳng hoàn thành được mục đích gì kỳ tột.

- - -

Dẫu có thơ văn lời lẽ chữ nghĩa cũng chỉ là sự hời hợt rỗng tuếch, nặng về vần âm thanh điệu mà nhẹ về ý nghĩa nội hàm. Kẻ làm thơ, làm văn mà chỉ để "thủ dâm tinh thần" bản thân mãi như thế thì thà một chữ bẻ làm đôi không biết còn hơn.

Xưa nay vốn chẳng coi việc đọc thơ hay thưởng thơ là cái thú. Vài câu chữ gắng gượng gán ghép với nhau để thành vần, kỳ thực chỉ là sự thô thiển trong cái tinh tế vô ngôn, vi diệu của huyền âm tỏ lộ.

Vài dòng này ghi lại trước khi bắt đầu nghiêm túc dịch một cuốn tự truyện (autobiography) có nhan đề: Mùa Gặt Châu Á (An Asia Harvest) của tác giả Paul Hattaway.



 

No comments:

Post a Comment