Wednesday, June 28, 2023

C61: Những vị tử đạo thời "Bloody Mary” (1555)

NHỮNG VỊ TỬ ĐẠO THỜI “BLOODY MARY” (1555)

Máu đổ không ngớt trong thời kỳ hỗn loạn ở Anh, những năm 1555. Tôn giáo, chính trị, đức tin và sự đen tối cùng thống trị.

Sau khi vua Henry VIII qua đời, người kế vị là con trai ông, Edward  VI. Vị vua nhỏ tuổi này rất cởi mở với những tư tưởng “cải cách” và khuyến khích nhiều đổi mới trong tôn giáo và chính trị nước Anh. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi khi Edward trị vì, những “kẻ dị giáo” tưởng như đã có đất sống và tương lai tươi sáng. Tiếc rằng thời gian ấy không kéo dài, Edward VI qua đời sau vài năm tại vị. Những người ủng hộ trong triều đình chia làm hai phe tốt và xấu. Edward trước khi qua đời đã lập di chiếu cho người kế vị là Lady Jane Gray, một hoàng thân cận huyết.

Phe tốt trong triều đình phò tá vị nữ hoàng mới rất xứng đáng này. Lady Gray, người thiếu nữ trẻ khiêm nhường và có đức tin trong sáng chỉ ở ngôi nữ hoàng trong 7 ngày, sau đó bị hạ bệ bởi Mary Tudor (biệt danh là Bloody Mary). Lady Gray vui vẻ nhường ngôi và ủng hộ, bởi Mary Tudor là con gái ruột đầu lòng của vị vua quá cố Henry VIII. Bà này có thế lực và đã thành lập cả một quân đội của riêng mình.

Dù đã được ngôi nữ hoàng, Bloody Mary (Mary khát máu) vẫn không thỏa mãn và xử tử Lady Gray cùng những người ủng hộ yêu mến cô, và cả những giám mục, linh mục quen biết hay được vua trẻ quá cố Edward coi trọng. Một thời kỳ đen tối đẫm máu, thử thách mọi Đức Tin chính thức bắt đầu.

Biệt danh Bloody Mary là bởi vị nữ hoàng độc ác này, chỉ trong khoảng thời gian ngắn tại vị, đã ra lệnh giết tất cả những ai theo “Cải Cách Tôn Giáo”. Bà ta tin vào Đạo Thiên Chúa chính thống, tin rằng chỉ giáo hội mới có thẩm quyền giảng đạo, tất cả những kẻ dị giáo xứng đáng với tội chết bởi sự vô phép tắc. Vừa lên ngôi bà ta lập tức ra lệnh bắt giữ tất cả những linh mục, tu sĩ đã công khai theo chủ nghĩa Cải Cách. Nicholas Ridey, Hugh Latimer và Thomas Cranmer là ba người đầu tiên. Tổng cộng 300 người khác có tên trong lịch sử tử đạo. Họ đều là những linh mục trung tín và các học giả kỳ cựu.

Thomas Cranmer là tổng giám mục. Nicholas Ridley là giám mục (giáo sĩ trưởng phụ trách các linh mục) ở London, người đã thành lập nhiều bệnh viện và trường học ở London. Hugh Latimer là cố vấn cho vua cha quá cố Henry VIII, và là thầy của vua con Edward VI. Bất kể là ai, Bloody Mary cũng không nương tay.


https://vi.wikipedia.org/wiki/Mary_I_của_Anh

Sau khi đăng quang, Mary ra thông cáo sẽ không ép buộc thần dân phải theo tôn giáo của bà, nhưng đến cuối tháng 9, những giáo sĩ chủ trương cải cách như John Bradford, John Rogers, John Hooper, Hugh Latimer, và Thomas Cranmer đều bị tống giam.[99] Quốc hội đầu tiên dưới triều Mary, họp vào đầu tháng 10, 1553, tuyên bố hôn nhân của song thân Nữ vương là hợp lệ, và hủy bỏ các luật lệ tôn giáo dưới triều Edward.[100] Nền thần học của Giáo hội trở lại với thời kỳ trước cải cách, "Sáu Tín điều" năm 1539 được phục hồi với các điều khoản như tái xác nhận quy định độc thân cho giới tăng lữ. Những linh mục đã kết hôn bị trục xuất của giáo sở.[101]

Mary luôn chống lại quyết định của Henry VIII tách khỏi Rô-ma và nỗ lực của Edward VI thiết lập giáo hội Kháng Cách. Cùng với chồng, Mary muốn nước Anh hòa giải với Rô-ma. Philip thuyết phục Quốc hội hủy bỏ luật tôn giáo đã thông qua dưới triều Henry để đưa Giáo hội Anh trở lại thần phục Rô-ma. Mất vài tháng mới có được sự đồng thuận, và Mary cùng Giáo hoàng Julius III phải chấp nhận một số nhượng bộ: không thu hồi đất của các tu viện hiện đang ở trong tay những chủ đất mới là những người có nhiều ảnh hưởng.[102] Đến cuối năm 1554, Giáo hoàng phê chuẩn thỏa thuận, và Đạo luật Dị giáo được phục hồi.[103]

Khi Đạo luật Dị giáo được áp dụng, nhiều người Kháng Cách bị hành quyết trong thời kỳ bách hại dưới triều Mary.[104] Nhiều người Kháng Cách giàu có, như John Foxe, chọn sống lưu vong, có khoảng 800 người rời bỏ nước Anh. Những cuộc hành quyết đầu tiên diễn ra trong năm ngày vào đầu tháng 2, 1555: John Rogers bị hành hình ngày 4 tháng 2, Laurence Saunders ngày 8 tháng 2, Rowland Taylor và John Hooper ngày 9 tháng 2.[105] Tổng Giám mục Canterbury đang bị cầm tù, Thomas Cranmer, bị buộc phải chứng kiến hai Giám mục Nicholas Ridley và Hug Latimer bị thiêu sống. Đến ngày ông bị hỏa thiêu, Cranmer chịu cải đạo.[106]

Theo quy trình thông thường của luật pháp, lẽ ra ông được xá tội vì đã hối cải. Song, Mary không chịu ân xá cho Cranmer. Khi lên giàn hỏa thiêu, trong một hành động gây nhiều xúc động, Cranmer rút lại lời chối bỏ đức tin Kháng Cách.[107] Tổng cộng có 283 người bị hành hình, trong đó có 56 phụ nữ, hầu hết là bị hỏa thiêu.[108] Các vụ hỏa thiêu đã gây nhiều bất bình đến nỗi Alfonso de Castro, một trong những tùy tùng của Philip, cũng lên án chúng.[109] Cố vấn của Philip, Simon Renard, cảnh báo Philip rằng "sự thực thi luật pháp cách tàn bạo" như thế có thể "gây ra một cuộc cách mạng".[110] Mary vẫn kiên trì theo đuổi chính sách này cho đến khi băng hà, đã góp phần làm gia tăng tinh thần chống Công giáo và chống Tây Ban Nha trong dân chúng Anh,[111] trong khi các nạn nhân của cuộc bách hại được tán tụng như là những người tuẫn đạo.[112]

Tháng 11, 1554, Reginald Pole, người từng được kể tên trong số các ứng viên có thể trở thành phu quân của Mary, trở về như là sứ thần của Giáo hoàng.[113] Pole được phong linh mục và bổ nhiệm làm Tổng Giám mục Canterbury ngay sau khi Cranmer bị hỏa thiêu trong tháng 3, 1556

 

No comments:

Post a Comment