Wednesday, June 28, 2023

C62: Tương Đồng và Dị Biệt

 Chương 62: Tương Đồng và Dị Biệt


Đạo ở trần gian xưa nay vốn nhuốm màu kỳ dị phân biệt. 


Nói về Đạo Thiên Cổ - vốn có nguồn gốc rất xa xưa, từ thời kỳ Noah đóng thuyền tránh lũ. Đạo Thiên Cổ trải qua mấy nghìn năm dâu bể thăng trầm với bao ngôn sứ, tiên tri, bao ước vọng thiêng liêng hay trần tục của con người. Để rồi bao mong mỏi ngàn năm chút tất lên đầu một người tên là Jesus - cũng chính là Thiên Đế đầu thai miền hạ.


Nào là sự sinh ra "vô nhiễm". Đức Mẹ là "trinh nữ" chưa biết mùi đàn ông là gì, mà hoài thai Đấng Thánh Linh. Sinh ra Chúa rồi cũng vẫn còn Đồng Trinh mãi mãi...


Nào là đóng đinh hành hình mà vẫn không chết. Vẫn phục sinh, rồi bay thẳng về trời... và hứa sẽ trở lại "lần thứ hai" để phán xét tất cả trong "Ngày Công Phán".


- - -


Đại Đạo Vô Kỷ là thế, mà khi hội nhập vào Trần Gian, thì thói Ích Kỷ cứ trá danh, trá hình để trục lợi. Con người ta xưa nay vẫn cứ thích được "lãnh đạo", thích tôn, nên phong tạo, bầu bình một "vua chúa" hay ""hoàng gia", "quân chủ" nào đó. Rồi để cho "vua" hết đời này đến đời khác làm tình làm tội, muốn sao thì sao, rồi lại khóc lóc thở than kêu trời...


Cũng như thế, Giáo Hoàng - Giáo Hội - Tôn Giáo có thực quyền. “Miệng nhà quan có gang có thép”. Nói có người nghe, đe có người sợ, đến Vua cũng phải sợ Giáo Hội. Vì chăng QUYỀN LỰC lu mờ mọi sự khác trên đời? Là vì bản ngã và cái tôi, những ý niệm "độc tài" thường trực nơi lòng. Như một hạt giống ác trong mỗi con người, chỉ cần có đất (là tiền tài, địa vị, quyền lực), thì trùng trùng nhân lên mãi mãi.

 

Chuyện này vốn không định viết thành chương, nhưng vì liên quan tới Thiên Đế, Người Yêu của Vạn Thế cho nên đành phải đả đụng vài lời.

Thiên Đế bí mật hạ phàm thời đại ấy chính là William Tyndale. Ít ai ngờ bởi hành tung bí ẩn và thinh lặng một đời ấy. Thiên Đế xưa nay thích độc lai độc vãng... Du ngoạn khắp nơi, một công đôi ba việc. William Tyndale sinh ra ở Anh quốc, trong chương trước đã kể, bạn đọc có thể xem lại một lần nữa.


Ngày mà William Tyndale bị thiêu sống là ngày một người phụ nữ trẻ tên là Anne Boleyn đã chứng kiến và xúc động khôn nguôi. Người phụ nữ này mấy năm sau trở thành vợ của vua nước Anh là Henry VIII.  


Nhờ sự ảnh hưởng của Anne Boleyn mà vua ban hành lệnh mới, cho phép tự do tín ngưỡng, tự do cho "những kẻ dị giáo".


<A Đường không phải là người nữ đó, bởi vì lúc ấy hắn đã là một nam tử hán đại trượng phu đích thực, là nhân vật quan trọng nhất nhì trong lịch sử đạo: Ignatius Loyola - nhà sáng lập cả một Dòng Tên (Jesuits) hoành tráng lừng danh khắp bốn biển.>


Sở dĩ đề cập tới người nữ Anne là vì người nữ này là mắt xích quan trọng của đạo Tin Lành (Cải Cách Tiến Bộ của Cơ Đốc Giáo những năm 1500-1600).


Tin Lành khi ấy cũng như Đại Thừa, Công Giáo ví như Tiểu Thừa, còn Mật Thừa thì coi như từ thủa Adam và Eva cho dễ hiểu. 


Giáo Hội nắm quyền hành lâu đời không chấp nhận một sự Cải cách ngang ngược bố láo bố toét nào đó của những vị như Martin Luther hay chính William Tyndale. Họ nghĩ “chúng nó” là ai mà dám dạy khôn những bậc “lão thành” trưởng thượng trong nhà thờ mấy trăm năm tuổi đạo.


Khi William Tyndale bị thiêu trên giàn hỏa, một người nữ chứng kiến và nghe được lời khấn nguyện đó, hay chính cô là người có lời khấn sâu sa đó, và quyết tâm thực hiện bằng mọi giá. Từ địa vị cao tột, được vua đặc sủng, trở thành tội nhân bị chém đầu, chỉ trong vài năm thôi. Chi tiết lịch sử nếu bạn đọc có quan tâm tìm hiểu xin mời xem: 

https://vi.m.wikipedia.org/wiki/Anne_Boleyn


Mối quan hệ của Anne với vua là nguyên nhân khiến vua thất sủng và chán ghét vợ cũ, bằng mọi giá muốn ly hôn - đoạn hôn vợ cũ để kết hôn với người mới là Anne Boleyn. 


https://vi.m.wikipedia.org/wiki/Catalina_của_Aragón


Sự việc đình đám này sử ghi rất chi tiết. Và Bloody Mary là con gái của vua và bà vợ cũ này. Có thể thấy Mary đã hận Anne Boleyn và trút giận lên rất nhiều người theo Tin Lành (Cải Cách - Kháng Cách https://vi.m.wikipedia.org/wiki/Kháng_Cách)


Cả cuộc đời Anne Boleyn là một người phụ nữ tài hoa và có đời sống  nội tâm cũng như ngoại giao phong phú. Bà biết nhiều thứ tiếng và biết cầm kỳ thi hoạ. Bà tôn sùng William Tyndale cũng như nhiều vị học giả khác. Tinh thần cải cách thậm chí truyền tới cả con gái bà là nữ hoàng Elizabeth lừng danh. https://vi.m.wikipedia.org/wiki/Elizabeth_I_của_Anh


Ông vua này chỉ muốn có một đứa con trai để “nối dõi” vương quyền. Lấy 6 bà vợ tất cả, phế và chém 3 trong số đó. Chỉ duy nhất một bà vợ là sinh được con trai, sinh xong lập tức qua đời. Và con trai cũng yểu mạng. Đây là vấn đề thuộc về nghiệp. Xem chi tiết cuộc đời ông vua mê chim này ở đây: 

https://vi.m.wikipedia.org/wiki/Henry_VIII_của_Anh


Phế vợ yêu thứ nhất đường đường chính chính với vợ thứ hai (Anne). Chém đầu vợ yêu thứ hai để yêu vợ thứ ba (Jane - bà vợ hiền dịu sinh được quý tử nhưng sinh xong liền chết. 

https://vi.m.wikipedia.org/wiki/Jane_Seymour )


Tiếp tục lấy thêm ba vợ nữa cố để kiếm thêm mấy thằng ngẩu làm giống song vô ích. Cuộc đời vương giả hoàng tộc nhàm tẻ là thế, song lại là thứ duy nhất được ghi lại trong lịch sử, bởi mấy nhà sử học chuyên thích săm soi “chuyện nhà” của vua.


Dẫu sao, có cũng hơn không, là cớ để từ đó hậu thế lần tìm lại dấu vết những gì đã cai trị gian trần.


-


Nếu Anne Boleyn không quyến rũ mồi chài vua Henry, thì Tin Lành vẫn không khởi sắc, Kinh Thánh dịch bởi William Tyndale và những người đi trước cũng không được phổ cập ở Anh. 


Nếu Anne không cướp chồng của bà vợ cả. Thì Bloody Mary đã không thống hận thay cho mẹ, không hận Anne mà giết cả mấy trăm mạng vô tội khác. 


Nếu Anne biết thân biết phận, thì đã không bị bá quan ghét và ám hại, không bị vu khống tội ngoại tình để rồi bị chém.


Còn ông vua mê ngẩu, chỉ vì muốn có một thằng ngẩu cũng như mình mà cả đời bê bối vợ nọ con kia. Chứ ông nào có lòng lang dạ sói gì, nhìn mặt hiền khô, đần không hà … Đàn ông thì bản năng mà, gái nào mà chả thích. Là vua lại càng thế, vua có quyền to nhất, vua thích ai là quyền của vua, thích bao nhiêu cũng là quyền của vua. Giáo hoàng cấm, Giáo hội cản không cho ly hôn, không được tự do thì “ly khai” khỏi Giáo Hội luôn. Sợ gì! 


Chuyện Trần gian toàn những ly khai, chia rẽ, đổi thay, phản bội, xập xí xập ngầu vì những tư kỷ của vua chúa hay quan lại, của chim cu hay bòi ngẩu, cao quý hay thấp thỏi nào nào.


Ấy âu cũng là bài học trong sân chơi Vô Thường, mà ai cũng sẽ lần lượt được chơi thoả.

No comments:

Post a Comment