Friday, February 24, 2023

Hội Luận 2

Hội luận 2


Gió thở dài thoang thoảng, làm nắng cũng đìu hiu suy ngẫm:


“Động đến Phật thì ai cũng mặc định là chẳng có gì hay ngoài Thiền với Xả.


Động đến Chúa thì ai cũng mặc định là chả có gì hay ngoài Cứu và Chuộc. 


Động đến Thiên Sứ Muhammad thì ai cũng mặc định là chả có gì hay ngoài gái với gú, chém với giết.


Tôn giáo là sản phẩm của lối mòn định kiến, vậy mà không có nó thì nhân loại chẳng biết sẽ ra sao. Thương ghét ghét thương thân phận con người quá đỗi. 


Làm người với nhau cả, mà muốn sống yên lành nhiều khi cũng khó. Nhất là vùng Trung Đông khi xưa chả có gì ngoài gió và cát. Để sinh tồn phải ăn cướp, giết chóc nhau là bình thường ... Trẻ chết yểu, thanh niên chết sớm, đời du mục chẳng canh tác trồng chọt được gì, nước còn không có mà uống, phải tranh nhau từng cái giếng.


Đó là khi dầu mỏ chưa lên ngôi. Còn bây giờ khác lắm rồi... 


Nạn Đói hiện thời không còn là vật chất, mà là đói khát một sự Tử Tế, Đạo Đức, Tin Yêu tột cùng trong thiêng liêng vô kỷ. Khủng hoảng này là khủng hoảng muôn đời!”


Nắng than: “Lòng anh em ở đâu thì của cải anh em ở đó. 


Nếu chúng ta coi vật chất, xác thịt, tiền bạc, danh vọng, gái gú, dục tình ... là của cải chúng ta. Thì lòng chúng ta cũng chỉ ở đó mà thôi. Chúng ta không bao giờ chạm tới cái vô kỷ. Những kẻ chậm hiểu, nhanh lầm chẳng bao giờ ngừng si đắm những lối mòn chết chóc.”


Mưa phớt phơ vài hạt: “Nước mắt là giải pháp cho tội tình và đau khổ.”


Đất lắc lư: “Động đất là san bằng tất cả mọi hư vinh.”


Chó sủa: “Đất động ở Syria làm 48.000 người chết trong đống đổ nát rồi. Mấy chục ngày nay chưa bới hết xác ra. Họ hàng nhà chó bọn tớ cũng được huy động để kiếm tìm người còn sống. Có anh Dobermann khỏe nhất đã đào bới liền 3 ngày 3 đêm không ngủ và cứu được 40 người rồi. Anh đánh hơi giỏi và nghe ngóng tốt nên còn năng suất hơn cả chục người cứu hộ nữa. Anh ấy kiệt sức và phải ngủ một lúc rồi lại làm tiếp. Đất có động thì cứ ở quê là đỡ, chứ ai bảo họ toàn sống ở các thành phố, xi măng cốt thép nhà tầng đè bẹp người thì văn minh cái gì?


Mèo uyển chuyển nhẹ nhàng nói: “Văn minh ở cái chỗ đi ị không cần phải giấu kít.   Không phải quan tâm hay nhìn tới kít lần thứ hai. Không cần biết có kít thì xử lý ra sao, như thế nào, dùng để làm gì.”


Gà hắng giọng: “Tớ đã từng ở thành phố rồi, chả có văn minh gì đâu. Một con gà gáy thì con kia cũng phải tức nhau tiếng gáy mà gáy theo. Nhiều khi tớ gáy chỉ để được nghe đứa khác cũng gáy. Gáy cho đỡ buồn. Đua nhau mà gáy, xem ai khỏe hơn, gáy hay hơn. Ăn rồi chỉ việc quanh đi quẩn lại gáy trong chuồng.”


Vịt tròn mắt hỏi: “Gà có được ở nhà cao cửa rộng, lộng lẫy trang hoàng lắm không? Tớ thì chẳng thích mấy chỗ đó. Có sông có nước cho vịt tắm, vịt bơi là vịt thích nhất. Vịt chẳng màng thứ văn minh gì khác.”


Cò lớn đáp lời: “Cánh còn chẳng có chỗ sải nữa là.”


Cá thêm vào: “Cá bơi một dòng đông tắc thở. Hết cả oxy con nào con nấy lờ đờ cốt qua ngày đoạn tháng.”


Heo khẳng định: “Vậy nên phim con heo mới thịnh hành, từ người già đến trẻ nhỏ ai cũng xem. Làm phim và xem phim là cả một ngành nghệ thuật, công nghệ âm thanh ánh sáng mãn nhãn cả. Chẳng có thú gì hay thì thú heo, thú dục chứ sao nữa.”


Cú cự cãi: “Đừng vơ đũa cả nắm thế. Bao nhiêu ẩn sĩ, giác giả, ưu bà tắc, ưu bà di, Bồ Tát, hiền nhân, tuy ở thành thị mà tâm như đại Hải, trí như thiên Sơn. Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn đó. Dĩ nhiên, xã hội đa dạng, đa ngành mà. Thánh thiện, ô trọc đủ cả. Cái thú dục, thú tình thì chẳng đâu không có. Đến cả chư Thiên còn tha hoá tự tại.”


Bồ câu gật gù: “Ừ, bọn này cũng nghe danh Thiên Sứ Muhammad từ trời xuống, mà coi cũng nản lắm. Thiên Sứ gì mà gái gú như vẹm. Danh hiệu “Tiên tri” chẳng biết ai đặt cho hay ông ấy tự gọi. Rồi mấy người nổi tiếng như David với Solomon cũng rặt đa thê mà thực có ra gì đâu. Giết người cướp vợ người, làm vua làm chúa để rồi được cung được phụng, được gái được gú. Loài người coi vậy mà chẳng bằng con vật nhiều khi, như loài Bồ câu - cả đời chỉ một vợ một chồng, đến chết không rời. Đến cả giống Quạ đen hay Diều hâu chuyên ăn xác chết cũng thủy chung chỉ một trọn đời hôn phối. 


Họa hoằn lắm, biến động dân số, hoặc có nhiều con tự nhiên gay les - bê đê - đực rựa, thì mới phải điều tiết hôn sự. Một đực mấy cái - hay một cái mấy đực gì gì. Rồi bí quá thì, con cái đẻ ra cũng chẳng cần quan tâm ai là cha mẹ, anh em, giao phối không phân biệt. Thần thoại Hy Lạp có ghi  chi tiết điều này.”


Chim sâu quét mỏ: “Loài người được đặc ân của Thiên Chúa mà. Allah cho phép là được, Allah cho phép thì nói gì 10, có 100 hay 1000 cũng được tất. Cưới được cứ cưới! Tự cưới tự chịu. Mà thậm chí không cưới, cũng cứ tự do thoải mái quan hệ “ra vào” cho sung sướng thỏa mãn đôi bên. Như trong ngành nghề con heo đó. Cung Cầu song phương, có cung có cầu - có cầu có cung mà! 


Chim sâu như mình thì chỉ dám cầu một bạn đời thôi đã đủ rồi, cùng nhau làm tổ, thay phiên nhau ấp trứng, thay phiên nhau kiếm mồi cho con, thế là đã mệt phờ hết ngày rồi. Làm sao quan hệ hơn thế mà chim chu toàn được.”


...


Gió lặng thinh từ nãy, chợt cất giọng xa xăm: 


“Sự Sống là dòng chảy thực tại không ngừng. Sống đâu phải chỉ là để quan hệ vào ra. Nếu các bạn coi mục đích của sự sống này chỉ là như thế, thì thật uổng phí cuộc đời rồi. Sự sống này là chiêm nghiệm và chiêm ngưỡng.


Hãy chiêm ngưỡng cơn gió vô hình, vì chuyển động xê dịch của khí quyển mà sinh ra. Vì hơi thở của vạn hữu mà tồn tại. Vì bức bối của muôn loài mà đến, vì lợi gọi của nơi khác mà lại đi. Gió vô hình mà thổi bay vạn trạng. Không biết ai sinh ra Gió và cũng chẳng biết Gió sinh ra ai. Gió bí ẩn và chẳng thể nắm bắt, vô dục chẳng thể cưỡng cầu. 


Gió vừa là mạnh mẽ và dịu êm, bất phân âm dương giới tính. Gió không chân mà đi khắp chỗ, ở mọi nơi mà cũng chẳng ở nơi nào. Gió tự do tột cùng như thế. Gió chẳng chấp niệm và cũng chẳng để bất cứ ai chấp niệm về mình. Gió đến không hỏi, đi không báo. Có ai nghe lời của gió chất chứa mọi âm thanh, từ thủa không hình?


Gió vội vàng và thong thả, từ tốn mà lẹ mau. Gió là bạn của tất thảy, vỗ về tất thảy, chan hoà cùng vô hạn. Gió cũng điên cuồng và bão tố như thường, khi Gió tràn vận tốc. 


Gió là dòng khí không ngừng chuyển động, là hơi thở của Đấng Tạo Thành. Gió là kẻ đưa tin của Chân Lý, là hộ pháp của Vĩnh Hằng. Lòng không Gió sao thấy được chân tâm?


Chân tình của gió không là giáo điều, tín chấp. Lời răn của gió là vô sở. Kinh nghiệm của gió không là câu chữ, ngôn lời, thêm bớt, quá vãng hay tương lai, cao siêu hay phẩm vị. Không là sinh tử, tử sinh.


Gió vượt qua sinh tử, giải thoát sinh tử, mà vẫn luân hồi mãi mãi. Có ai chưa từng yêu một cơn gió vào lúc nóng nực?


Gió không nói bằng lời, mà bằng hành động. Gió không thuyết giảng mà luôn “thân giáo”. Ai có thể tạc tượng hay đóng đinh một cơn gió, quỳ lạy một cơn gió? 


Ai có thể lạy tất cả các cơn gió trong từng phút giây này? 


Lạ lùng thay là vị thầy không hình dạng. 


Thân, Khẩu, Ý đều vô ngã, vô biên.


Vừa là bạn, vừa là thầy của thực hữu. Các bạn có biết Gió bao nhiêu tuổi?”


Nắng khỏe khoắn tỏa rạng như đồng tình ủng hộ: 


“Nắng cũng như Gió!”


Thế là tất cả các bạn cùng nhau tưởng tượng mình hoá thành những cơn gió và bay đến mọi miền, đi khắp muôn nơi.


https://thangiao.com/2022/02/27/than-giao-1-tai-sao-noi-ai-cung-co-the-lam-thay/


https://m.giacngo.vn/nhung-bai-hoc-tu-than-giao-post1552.html



No comments:

Post a Comment