Nhân danh Allah, cưới con dâu nuôi vì tình yêu không phân biệt.
Cha nuôi và con nuôi từ nhau vì cha và vợ của con nuôi yêu nhau tuyệt đối!
Cuộc đời của Zaynab rất đáng yêu. Cô không hề sống trái với con tim mình và sẵn sàng vươn tới Cực Phẩm cao nhất của Tình Yêu. Cực Phẩm đáp lại Tình Yêu ấy, chỉ vậy là xong! Tất cả chỉ còn là lịch sử. Viên Hậu, Viên Mãn, Viên Minh, Viên Vô Minh, Viên Đoàn... ai biết, ai thèm quan tâm hay biết. Không gì quan trọng cả ngoài Tình Yêu!
Tình Yêu bất chấp Tình Lệ, Tình Đời, Tình Si ...
Sự vụ này lại gây được cảm hứng Ngôn Tình rồi. Rảnh sẽ khai thác thêm sau.
https://en.m.wikipedia.org/wiki/Zaynab_bint_Jahsh
Marriage to Muhammad
Preparation for the marriage
Muhammad expected criticism if he married Zaynab. Pre-Islamic custom disapproved of marriage between a man and his adopted son's former wife.[23] Arab society would have viewed this union as profoundly wrong, because it was considered an adopted son was truly a "son". Therefore, for a man to marry his adopted son's wife - even if she was divorced - was considered incestuous.[24][25] As a result, he "hid in his heart" the idea that he might marry her. This internal conflict is mentioned in the Qur'an 33:37:
Behold! Thou didst say to one who had received the grace of Allah and thy favour: "Retain thou (in wedlock) thy wife, and fear Allah." But thou didst hide in thy heart that which Allah was about to make manifest: thou didst fear the people, but it is more fitting that thou shouldst fear Allah. Then when Zaid had dissolved (his marriage) with her, with the necessary (formality), We joined her in marriage to thee: in order that (in future) there may be no difficulty to the Believers in (the matter of) marriage with the wives of their adopted sons, when the latter have dissolved with the necessary (formality) (their marriage) with them. And Allah's command must be fulfilled.
After this verse was announced, Muhammad proceeded to reject the existing Arabian norms.[26][27] Thereafter the legal status of adoption was not recognised under Islam. Zayd reverted to being known by his original name of "Zayd ibn Harithah" instead of "Zayd ibn Muhammad".[5]: 9
In Pre-Islamic Era the Arabs used to consider an adopted person similarly to a blood relative as far as rights including right to inheritance and sanctities are concerned.[28]
After marriage the sponsored children lost their inheritance rights and were known as the children of biological parents. The sponsored children after attaining puberty could not live with the sponsor family. The sponsored children were funded after puberty. The purpose was to reduce enmity of biological children towards sponsored children and to prevent mingling of a male sponsor with an adult sponsored female. [29]
Critics of Muhammad have pointed to this surah as an example of a self-serving revelation that reflected Muhammad’s desires rather than the will of God.[30][31][32][33][34]Some Muslim historians have understood the discrepancy between Muhammad's private thoughts and his expressed words to refer, not to a desire to marry Zaynab, but only to a prophetic foreknowledge that the marriage was going to happen.[35][36]
Medinese Hypocrites, a term that refers to those who convert to Islam while working against it, spread many rumours against the marriage.[29]
The wedding
Muhammad married Zaynab as soon as her waiting-period from her divorce was complete, on 27 March 627.[5]: 182 He went into her house when she did not expect him and without knocking. She asked him: "Is it going to be like this, without any witnesses or trustee (wali) for our union?" Muhammad replied: "Allah is the witness and Gabriel is the trustee."[37][38]
Muhammad gave Zaynab a dower of 400 dirhams.[2] Later he held a wedding banquet for her and slaughtered a sheep. Anas ibn Malik said there were over seventy guests, and that none of Muhammad's other wives was given such a large banquet.
As soon as the men had departed, Muhammad announced a new ayat of the Quran.[3]: 76–77, 126–127
Life in Medina
Aisha believed that Muhammad's favourite wives, after herself, were Zaynab and Umm Salama.[3]: 81 She said: "Zaynab was my equal in beauty and in the Prophet's love for her."[41]Umm Salama said of Zaynab: "The Messenger of Allah liked her and he also used to become vexed with her."[3]: 74 On two occasions, when Muhammad divided a gift of food among all his wives, Zaynab was displeased with her portion and sent it back to him.[3]: 138
Several traditions indicate conflict between Zaynab and her co-wives. She used to boast to them: "You were given in marriage by your families, while I was married (to the Prophet) by Allah from over seven Heavens."[37][38][42]In one quarrel, Zaynab shouted insults at Aisha while Muhammad was present. Aisha retaliated with "hot words until I made her quiet." Muhammad only commented that Aisha was "really the daughter of Abu Bakr."[43] Another time Zaynab refused to lend her spare camel to Safiyya; Muhammad was so angry that he did not speak to Zaynab for over two months.[3]: 90 Aisha related that the wives were divided into two factions, one led by herself and the other by Umm Salama. Zaynab was allied to Umm Salama, together with Umm Habiba, Juwayriyya and Maymunah.[44]
————————
Đến lần cưới bà vợ thứ sáu, Muhammad gặp phải những điều tai tiếng dị nghị và một số chuyện phiền phức khác. Vào đầu năm 626, Muhammad đến thăm người con nuôi tên là Zayd mà ông đã nuôi từ lúc còn nhỏ ở Mecca. Vợ của Zayd từ trong nhà chạy ra mở cửa để đón khách. Vì thấy Muhammad đến thăm bất ngờ nên nàng vỗ tay reo mừng và tỏ ra rất hân hạnh được đón tiếp Muhammad.
Vợ của Zayd tên Zaynab Jahsh, 30 tuổi, có một nét đẹp đặc biệt là rất mặn mà duyên dáng. Hôm gặp nàng ra mở cửa đón chào, Muhammad bị choáng váng trước vẻ đẹp của nàng nên đã nói những lời khen ngợi khiến cho nàng cảm động. Sau đó Zaynab nói thẳng với chồng là nàng muốn ly dị để lấy Muhammad nếu Muhammad đồng ý cưới nàng. Zayd rất đau khổ về chuyện này nhưng vì sau đó bị vợ thúc ép nên Zayd đành phải đến gặp Muhammad để hỏi xem Muhammad có muốn lấy Zaynab làm vợ không. Muhammad trả lời đồng ý nên Zayd về làm thủ tục ly dị vợ.
Mấy bữa sau, một đám cưới linh đình chưa từng có được tổ chức, Zaynab Jahsh từ vị trí con dâu (nuôi) trở thành vợ của người cha nuôi của chồng cũ.
Trong tiệc cưới có nhiều người đàn ông đến tham dự đã ở nán lại quá lâu để chiêm ngưỡng sắc đẹp mặn mà của cô dâu đặc biệt này. Muhammad muốn đuổi họ về nhưng lại không muốn làm mất lòng họ. Vì không thấy Muhammad nói gì nên những người đàn ông đó đã đến sát gần các bà vợ của Muhammad và nói chuyện một cách xàm sỡ. Muhammad thấy cần phải có biện pháp ngăn cách những người đàn ông đầy dục vọng này tách rời khỏi các bà vợ trẻ đẹp của ông. Muhammad đã viết những câu thơ để diễn đạt ý này như sau:
“Các tín đồ đừng nên vào nhà của Tiên Tri
để dùng bữa mà không để ý đến giờ giấc thích hợp
Trừ khi các người được Tiên Tri cho phép
Nếu các người được Tiên Tri mời thì cứ vào ăn
Nhưng khi ăn xong thì giải tán
Đừng nói chuyện quá nhiều làm phiền lòng Tiên Tri
Vì ngài rất ngượng phải đuổi các người đi
Nếu các người muốn hỏi những người vợ của Tiên Tri về bất cứ chuyện gì. Hãy nói chuyện với họ đằng sau tấm mạng che mặt. Điều này làm cho trái tim của các người và của các nàng được thanh khiết”.
( Koran 33: 53)
Mấy câu thơ trên đây rất nổi tiếng trong thế giới Hồi Giáo. Người ta gọi là “Những câu thơ của bức màn che” (The Verses of the curtain). Bức màn che đó chính là tấm mạng che mặt (veil) của phụ nữ Hồi Giáo, tiếng Ả Rập gọi là HIJAB. Thông thường thì tấm vải này có màu đen và đủ rộng để che kín đầu, tóc, phủ đến vai và che kín cả mặt, chỉ chừa khoảng trống nhỏ ở đôi mắt để người phụ nữ có thể nhìn đường. Cũng từ khi có mấy câu thơ đó xuất hiện, các bà vợ của Muhammad đều phải che mạng mỗi khi bước chân ra khỏi nhà hoặc khi tiếp chuyện với mọi người ngoài gia đình. Đó cũng là khuôn vàng thước ngọc về việc đeo mạng của phụ nữ trong thế giới Hồi Giáo sau này!
Đầu năm 627, Aisha 13 tuổi, nàng bắt đầu đến tuổi dậy thì nên bỗng nhiên trổ mã lớn vượt lên và đẹp hẳn ra. Muhammad yêu thích Aisha hơn tất cả các cô vợ khác nên đi đâu ông cũng mang theo Aisha. Thậm chí có một hôm Muhammad mang quân đi phục kích để chận đánh bộ lạc Do Thái Bani trên bờ biển Hồng Hải, ông cũng dẫn Aisha đi theo bên mình.
Sau trận tấn công vũ bão của Muhammad, bộ lạc Do Thái Bani bỏ chạy tán loạn, Lịch sử không nói tới số thương vong của họ là bao nhiêu, chỉ nói họ đã để lại chiến trường 2000 lạc đà, 5000 con cừu và 200 phụ nữ. Muhammad tuyển chọn một cô đẹp nhất tên là Juwayriah để lấy làm vợ. Số phụ nữ còn lại sẽ được trả tự do sau khi thân nhân của họ mang tiền đến chuộc.
Trên đường từ mặt trận trở về Medina, tại một nơi nghỉ chân, Aisha lẻn xuống khỏi kiệu trên lưng lạc đà để đi vệ sinh. Lúc trở lại chỗ cũ thì đoàn quân đã đi khỏi. Trong lúc nàng đang lo sợ thì có một thanh niên tên Safwan là lính hậu vệ của đoàn quân từ phía sau đi tới, Aisha vội lật cái mạng của nàng ra để Safwan nhận diện. Safwan không còn cách nào khác hơn là bế nàng lên lưng lạc đà của chàng để cả hai người cùng cưỡi về Medina.
Khi thấy Safwan và Aisha cùng ngồi trên lưng lạc đà về Medina một lúc sau khi cả đoàn quân đã trở về hết, mọi người ở Medina bắt đầu bàn tán về đức hạnh của Aisha. Muhammad tức giận nổi ghen và không muốn nhìn mặt Aisha nữa. Aisha quá đau khổ vì bị hiểu lầm nên sinh bệnh. Trong lúc đang đau khổ mà không thể giải bày thì Aisha nghe thấy Ali nói với Muhammad rằng: “Trên đời này thiếu gì đàn bà, cha có thể lấy người vợ khác tốt hơn”. Câu nói của Ali như nhát dao đâm thấu tim của Aisha và sau này Aisha sẽ không tha thứ cho Ali.
(Ba mươi năm sau, khi Ali lên làm vua (Caliph) của Hồi Giáo thì Aisha lãnh đạo một cuộc cách mạng chống Ali).
Mấy hôm sau, Muhammad suy nghĩ lại và chợt hiểu ra rằng Aisha chỉ là một cô bé ngây thơ vô tội nên ông đã làm hòa với Aisha. Cha mẹ Aisha thấy vậy rất vui mừng nên khuyên Aisha cám ơn Muhammad. Aisha thẳng thắn trả lời: “Con không cám ơn ai hết, kể cả tiên tri Muhammad. Con chỉ cám ơn một người duy nhất là Thiên Chúa”. Muhammad nghe vậy rất cảm phục Aisha vì nàng tuy nhỏ nhưng đã tỏ ra là có bản lãnh vững vàng, có đức tin mạnh và không hề sợ hãi. Từ đó cho đến lúc chết, Muhammad không yêu ai hơn yêu Aisha.
Vì tình cảm thiên vị của Muhammad dành cho Aisha quá lộ liễu nên các cô vợ khác của Muhammad ghen tuông và khiếu nại, viện cớ kinh Koran dạy người chồng phải đối xử công bằng với các bà vợ. Từ đó ông phải theo thứ tự ngủ đêm tại mỗi phòng với một cô. Mỗi khi đi đâu, ông phải rút thăm để biết ai là người sẽ cùng đi với ông trong cuộc hành trình. Tuy nhiên, mỗi khi Muhammad đến đền thờ để giảng đạo thì chỉ có một người duy nhất luôn luôn ở bên cạnh ông là Aisha. Ông nói với mọi người rằng Aisha cũng có ơn mặc khải của Thiên Chúa giống như ông. Một hôm cô con gái cưng của Muhammad là Fatimah khuyên cha không nên quá gần gũi với Aisha. Muhammad hỏi lại: “Chẳng lẽ con không yêu người cha yêu quí nhất hay sao?”.
Sau khi Muhammad qua đời, Aisha trở thành người quan trọng nhất về giáo lý và luật pháp của Hồi Giáo.
https://nghiencuulichsu.com/2014/07/16/than-the-su-nghiep-cua-muhammad/
No comments:
Post a Comment